Vụ cháy tại quán karaoke ISIS số 231 Quan Hoa (P.Quan Hoa, Q.Cầu Giấy, Hà Nội) vào chiều ngày 1/8 vừa qua đã khiến 3 cán bộ, chiến sĩ cảnh sát PCCC hy sinh. Cả 3 nạn nhân đều là chiến sĩ của Đội Cảnh sát PCCC và CNCH, Công an quận Cầu Giấy. Họ là Thượng tá Đặng Anh Quân, Đội trưởng; Thượng úy Đỗ Đức Việt và Hạ Sĩ Nguyễn Đình Phúc.
3 chiến sỹ Cảnh sát PCCC&CNCH đã anh dũng hy sinh trong khi làm nhiệm vụ chữa cháy.
Sau khi trinh sát, tổ chức chữa cháy, hướng dẫn 8 người bị nạn thoát ra ngoài an toàn, tổ trinh sát tiếp tục quay lên các tầng trên với hy vọng tìm kiếm thêm những nạn nhân khác còn bị mắc kẹt. Khi 3 chiến sĩ lên tới tầng 4 thì các vật liệu làm trần giả, vật liệu trang trí bên trong nhà sập xuống cầu thang bộ làm 3 cán bộ, chiến sĩ hy sinh. Sau sự việc trên rất nhiều người đã bày tỏ sự đau xót, tiếc thương và thầm cảm ơn những người anh hùng đã hy sinh trong thời bình.
Thượng tá, đội trưởng Đặng Anh Quân - người con trai hiếu thảo hiếm hoi
Nói về người cháu của mình, trên Vietnamnet, ông Thu bộc bạch: "Nó là người hiền lành, nhất mực hiếu thảo. Quân sinh năm 1977, khi lên 3 tuổi thì mồ côi cha. Cha của Quân là một nông dân, sinh ra và lớn lên ở phường Láng Thượng, khi đó là làng Láng nổi tiếng với đặc sản húng Láng. Trong một lần mua vôi về tôi, làm vật liệu xây nhà, cha của anh Quân ngã xuống hố và tử vong sau đó".
Theo lời ông Thu, nhà có hai anh em, em gái của Thượng tá Quân sinh năm 1978. Và sự trưởng thành của hai anh em đều từ sự tần tảo của người mẹ đã ở vậy nuôi hai con khôn lớn.
"Quân rất hiền, hay giúp đỡ bà con và rất mực hiếu thảo nên cả khu phố ai cũng thương yêu. Những ngày nghỉ phép, không lên cơ quan hay thời gian hết giờ làm việc, nó luôn ở nhà phụ giúp mẹ và vợ con. Ai cũng yêu quý, tự hào về người chiến sĩ cứu hoả", ông Thu ngậm ngùi.
Di ảnh liệt sĩ Đặng Anh Quân được đồng đội đưa ra xe tang (thanhnien.vn)
Chia sẻ thêm về Thượng tá Quân, bà Đặng Thị Thêu là hàng xóm liền kề rưng rưng: "Quân rất thương mẹ. Cơ quan đi du lịch, nếu mẹ không đi thì anh và cả gia đình cũng ở nhà. Bao giờ có mẹ đi anh mới đi. Ở phố thị, có người con trai hiếu thảo như vậy, hiếm lắm".
Thượng uý Đỗ Đức Việt- lay động lòng người bằng tình yêu thương
Trước khi hy sinh cứu người trong hỏa hoạn, Thượng úy Đỗ Đức Việt thường xuyên chia sẻ những khoảnh khắc về công việc gian khổ của mình. Có những hành động của rất giản đơn nhưng đã chạm đến trái tim của nhiều người. Đó là hình ảnh đáng yêu khi anh mặc sắc phục ngành công an, nhìn thấy một cụ bà đang gánh rau khó nhọc đi lại giữa phố thị Hà Nội đông đúc. Chàng trai này dừng xe lại, nhẹ nhàng gánh giúp và dẫn cụ qua đường.
Hay hình ảnh cảm động khi anh hoàn thành việc cứu hộ, cứu nạn trong một vụ hỏa hoạn rồi đứng cạnh một chú chó chia sẻ với dòng trạng thái: "Chào cậu, nhân vật được tớ đưa ra khỏi vụ cháy. Cậu đang mang bầu phải không? Chúc cậu hạ sinh những chú cún con đáng yêu, khỏe mạnh và cũng dũng cảm như cậu ngày hôm nay nhé”.
Trở thành lính cứu hỏa là ước mơ từ nhỏ của Thượng úy Việt (Ảnh suckhoedoisong.vn)
Đọc những dòng status tự động viên của Thượng uý Đỗ Đức Việt sau mỗi trận chiến với giặc lửa ấy, hình như anh đã luôn chuẩn bị tâm thế cho điều tồi tệ nhất. Có lẽ anh là người hiểu rất rõ một điều rằng, có những "trận đánh" chỉ may mắn mới cứu được mình và đồng đội, và không phải lúc nào mình và đồng đội cũng gặp may.
Ước mơ của Thượng uý Đỗ Đức Việt từ những ngày còn bé là được trở thành cảnh sát PCCC và anh đã nỗ lực hết mình cho ước mơ đó, tới tận giây phút cuối cùng của cuộc đời. Yêu nghề, được sống và cống hiến cho công việc mình đam mê với niềm hạnh phúc lớn nhất là cứu được sinh mạng con người, là hy sinh cho người khác, thì nghĩa là anh đã sống trọn vẹn và không còn gì phải tiếc nuối.
Hạ Sĩ Nguyễn Đình Phúc- gác giấc mơ, mang lý tưởng cứu người đi mãi
Hạ Sĩ Nguyễn Đình Phúc là một trong 5 chiến sĩ nghĩa vụ được phân công về Đội Cảnh sát PCCC&CNCH Công an quận Cầu Giấy từ tháng 5/2022. Sau hai tháng "chiến đấu", Phúc dừng lại hành trình ở tuổi 19, để lại nhiều tiếc nuối cho người ở lại.
Căn nhà tập thể ở chung cư C3 Nghĩa Tân, P.Nghĩa Tân, Q.Cầu Giấy, Hà Nội của bà Nguyễn Thị Tuyết Hạnh, mẹ của Hạ sĩ Nguyễn Đình Phúc bao trùm nỗi đau khi người con trai duy nhất vừa ngoan vừa học giỏi của bà ra đi mãi, mang theo lý tưởng cao đẹp về hình tượng người chiến sĩ Công an nhân dân xả thân vì nhân dân phục vụ.
Di ảnh của liệt sĩ Nguyễn Đình Phúc (Ảnh thanhnien.vn).
Cố giấu nỗi đau, bà Hạnh cho hay, cha của Phúc mất sớm, bà một mình nuôi hai người con gái và Phúc trưởng thành. Thấu hiểu sự vất vả của mẹ, chàng trai 19 tuổi rất chăm chỉ học hành, hàng ngày lúc rảnh lại phụ giúp mẹ làm đồ bán quán ăn chay. Phúc là sinh viên khoa Ngoại ngữ của Đại học Hà Nội, giỏi hai ngoại ngữ là tiếng Anh và tiếng Nhật. Khi đang là sinh viên, Phúc bảo lưu kết quả để làm nghĩa vụ tại Đội Cảnh sát PCCC quận Cầu Giấy từ tháng 2/2022. Phúc thường xuyên chia sẻ với mẹ về giấc mơ và hoài bão của mình là được đi du học ở Nhật Bản và sau đó làm giảng viên ngoại ngữ. Nhưng anh đã phải gác lại giấc mơ của mình và mãi mãi mang theo lý tưởng cứu người về bên kia thế giới, để lại bao tiếc nuối cho người ở lại.
Cảm ơn các anh- những người hùng đi qua khói lửa
Xưa nay, cứu hoả luôn được coi là một trong những nghề nguy hiểm nhất. Khi người ta tìm mọi cách thoát ra khỏi ngọn lửa đang bốc lên ngùn ngụt, thì những người lính cứu hoả lại phải lao vào thật nhanh, không chần chừ, không do dự. Một kế hoạch chữa cháy dù có được lên chi tiết đến mấy; những kỹ năng chữa cháy, cứu hộ, cứu nạn thành thục đến mấy thì vẫn có khả năng “chệch hướng” bởi những yếu tố khác, đôi khi có thể cướp đi mạng sống của những người chiến sĩ. Vì vậy, nhưng những người lính cứu hoả nói chung, và 3 chiến sỹ cứu hoả đã hy sinh nói riêng có lẽ đã phải có thật nhiều sự dũng cảm, trái tim phải thật ấm nóng thì mới có thể lao vào chiến đấu với giặc lửa một cách kiêu hùng đến vậy.
Đau xót, tiếc thương trước mất mát không thể bù đắp ấy, người dân đồng thời cũng trào dâng lòng tự hào và biết ơn tới 3 cán bộ, chiến sỹ. Biết ơn không chỉ vì các anh đã lấy thân mình đổi lấy tính mạng và sự bình an của dân, mà còn vì sự hy sinh đó đã đánh thức những giá trị nhân văn cao đẹp, đã thức tỉnh lòng vị tha và trách nhiệm cộng đồng của những người ở lại.
Vậy là từ nay, có những cuộc gọi không bao giờ còn người nghe máy nữa. Chiếc tài khoản facebook hôm qua còn chuyện trò rôm rả, sau giờ phút ấy cũng sẽ vĩnh viễn im lìm. Những bức hình về những gương mặt thân quen bây giờ cũng sẽ trở thành kỷ niệm để nhớ về và nâng niu mãi mãi, vì khoảnh khắc ấy sẽ không thể quay trở lại thêm một lần nào nữa…
Xin kính cẩn nghiêng mình trước vong linh các anh với tất cả sự tri ân.
Cảm ơn các anh- những người hùng đi qua khói lửa!