Vi Mạnh Hùng (lớp 12L, trường THPT Tương Dương 1, Nghệ An) có hoàn cảnh hết sức khó khăn. Em vốn khuyết tật từ nhỏ, chân yêu ớt khó di chuyển. Bố nghiện, mẹ bỏ đi nên anh em Hùng sống chung với ông bà nội.
Những năm tháng học tiểu học, Hùng được ông bà cõng tới trường. Học cấp 3, Hùng xuống trường huyện cách nhà hơn 80 km. Cuộc sống xa nhà nên Hùng phải tự làm mọi việc và sắp xếp cuộc sống. Từ năm lớp 11, Hùng đến các quán ăn xin giúp việc để không phải lo tiền ăn mỗi ngày.
Cứ 6h sáng hàng ngày, em tập tễnh đôi chân đến quán gần trường kê lại bàn ghế, dọn dẹp rồi mới đi học. "Lương" của em là ngày 3 bữa cơm no, đối với em chỉ cần như vậy.
Sau giờ nghỉ trưa và sau giờ học buổi chiều, Mạnh Hùng lại quay về quán phụ việc cho đến tối. Mỗi ngày của Hùng trôi qua đều đặn như vậy.
Nam sinh tâm sự, động lực khiến em kiên trì theo đuổi việc học là ông bà. Anh em Hùng lớn lên trong tình yêu thương và sự chăm sóc của ông bà nội. Với hai anh em, ông bà giống như cha, mẹ. Thương ông bà già yếu, cuộc sống trông chờ vào mùa vụ, Hùng không muốn trở thành gánh nặng mà muốn đỡ đần gia đình. Ngày rửa bát thuê, tối Hùng quyết tâm học bài đến 23 giờ đêm.
Nghị lực của Hùng khiến thầy Đậu Xuân Việt- giáo viên của em cảm động. Thầy cho biết, cậu học trò ngoan của mình rất tình cảm. Nguyện vọng của Hùng là học công nghệ thông tin.