Nữ giảng viên khuyết tật Nguyễn Thị Quỳnh Hoa
Vượt lên số phận
Nguyễn Thị Quỳnh Hoa sinh năm 1981, khi sinh ra cô cũng khỏe mạnh và xinh xắn như bao đứa trẻ khác. Tuy nhiên, năm lên 2 tuổi, biến cố bất ngờ ập tới khi cô mắc di chứng bại liệt, chân trái teo lại không thể phát triển.
Đến tuổi tới trường, cô trò nhỏ Quỳnh Hoa cảm nhận rõ sự khác biệt của bản thân. Trong khi các bạn đồng trang lứa có thể ra sân vui đùa hay tham gia các tiết học thể dục thì cô chỉ biết ngồi trong lớp lau nước mắt vì tủi thân.
Tuy cuộc sống đầy khó khăn, nhưng cô bé Quỳnh Hoa ngày ấy vẫn luôn cố gắng chứng tỏ mình không kém cỏi bạn bè. "Lúc bé tôi không ngại tham gia bất kỳ một trò chơi nào của các bạn, tôi luôn cứng cỏi đối mặt với mọi chuyện".
Mang khiếm khuyết trên cơ thể, song những năm tháng tuổi thơ của Quỳnh Hoa vẫn trôi qua một cách bình yên và ý nghĩa bởi có sự sát cánh của các thành viên trong gia đình. "Tôi may mắn khi sinh ra trong một gia đình đầy đủ tình yêu thương!" - cô Hoa chia sẻ.
Mặc dù con gái gặp nhiều thiệt thòi nhưng bố mẹ Quỳnh Hoa vẫn giáo dục và dạy dỗ cô một cách nghiêm khắc. "Ngay từ nhỏ, mẹ vẫn luôn yêu cầu tôi phải tự tay làm từ những việc nhỏ nhất, bởi bà quan niệm: Cuộc sống sau này sẽ không hề ưu ái với con". Cách giáo dục này đã rèn luyện cho Quỳnh Hoa tính cách tự lập.
Thủ khoa đại học khối D
Năm 2000, không dừng lại con đường học vấn bằng tấm bằng tốt nghiệp cấp 3, Nguyễn Thị Quỳnh Hoa đã quyết tâm tham dự kỳ thi đại học và xuất sắc đỗ thủ khoa khối D Trường Đại học Quản lý và Công nghệ. Ra trường với tấm bằng cử nhân tiếng Anh loại giỏi, Quỳnh Hoa được nhà trường giữ lại làm giảng viên tại khoa tiếng Anh. Bất chấp bệnh tật, cô lặn lội lên Hà Nội học cao học và bảo vệ thành công luận văn thạc sĩ ngành Ngôn ngữ Anh.
Đến tận bây giờ, ở tuổi U40, người phụ nữ này vẫn bồi hồi nhớ lại những ngày tháng xưa cũ đầy khó khăn vất vả. Những năm cấp hai, Quỳnh Hoa tự đạp xe tới trường. Tuy nhiên, cuối năm lớp 9, cô trải qua cuộc phẫu thuật kéo dài xương chân trái. Kể từ đó, Quỳnh Hoa không thể đi được xe đạp.
May mắn thay, trong suốt những năm đại học và THPT, cô luôn được bạn bè đưa đón đi học. "Tôi rất biết ơn, bởi nếu không có những người bạn đó, con đường học tập của tôi sẽ gặp rất nhiều khó khăn".
Tuy nhiên, cảm thấy không thể mãi phụ thuộc, cô Hoa quyết định chủ động việc đi lại của bản thân. Hai năm đầu đi bằng xe đạp điện, Quỳnh Hoa không ít lần phải "mếu" giữa đường vì xe hết điện, không thể dắt nổi. Vì vậy, sau khi ra trường, cô đã liều tập đi xe máy dù bố mẹ khuyên ngăn.
Cô giáo Quỳnh Hoa say mê giảng bài cho sinh viên
Di chuyển bằng xe máy, cô Hoa bị ngã không biết bao nhiêu lần do chân trái không thể chống xe được hay những lần hỏng xe phải đứng yên chờ bố đón. Mỗi lần vượt qua được một khó khăn, cô Hoa thêm phần mạnh mẽ, quyết tâm và tự tin vào bản thân mình.
Bản thân có khiếm khuyết, trải qua vô vàn khó khăn nhưng Quỳnh Hoa luôn hài lòng và trân quý cuộc sống của mình. Cô chia sẻ: "Nhiều lúc, tôi nghĩ vui, ông trời lấy đi của tôi đôi chân nhưng lại cho tôi nhiều thứ đáng quý, ví dụ như một khuôn mặt xinh xắn, một đôi tay khéo léo hay một khả năng tư duy, nhìn nhận vấn đề tốt".
Chia sẻ về người thầy đặc biệt đang trực tiếp giảng dạy mình, Đào Thị La (sinh viên năm 2, trường Đại học Quản lý và Công nghệ) bày tỏ: "Khác với vẻ ngoài còn mang khiếm khuyết, cô Hoa là một giảng viên nhiệt huyết, yêu đời, yêu người và giàu nghị lực sống. Không chỉ là giảng viên, em còn coi cô là một người chị, người bạn vô cùng thân thiết".
Cô giáo Quỳnh Hoa nhận được sự yêu mến từ phía các bạn sinh viên.
Luôn giữ cho minh tinh thần thoải mái
Trái ngược với vẻ ngoài có phần mỏng manh và cần được che chở, Quỳnh Hoa chia sẻ, cô có thể làm được nhiều thứ, từ những việc như nội trợ, làm bánh, thậm chí may áo vest hay trang điểm cô dâu.
Ở tuổi U40, người phụ nữ này còn gây ấn tượng với tôi bằng vóc dáng thon gọn, khuôn mặt xinh tươi cùng nụ cười rạng rỡ tràn đầy sức sống.
Trong suy nghĩ của nhiều người, khuyết tật là đồng nghĩa với việc khiếm khuyết, thậm chí là xấu xí về ngoại hình nhưng với Quỳnh Hoa lại hoàn toàn khác. Cô quan niệm, mặc dù đôi chân không lành lặn nhưng vẫn phải giữ cho khuôn dung xinh tươi.